Thursday, 16-05-2024, 2:56:10 AMWelcome GuestRegistration | Login
Lovely Club news
Trang chủ
Mục thông tin
Tin tức 24h
Cinemax
Xem clip/phim online
Xì ta
Musik
Fashion
Công nghệ 2tek
Handmades
Cười lên đi thôi
Thông tin
Vườn văn thơ
Trắc nghiệm
Game
Đăng nhập
Chat
Bảng bầu chọn
Bạn thích mục nào nhất?
Total of answers: 59
Main » 2008 » August » 22 » Ông ơi...
Ông ơi...
1:50:37 PM
Lovely Club

- Bà ơi! Chị ơi! Thầy giáo....
+ Thầy sao hả con?
* Gì thế em?
- Thầy giáo... thầy giáo bị ngất mất rồi!
- * Cái gì?

* * *
1....1....5
Thưa quý khách, hiện giờ xe đang ở rất xa, mà lại tắc đường nữa, không còn xe nữa ạ....
Giập máy...

* * *
Bác sĩ ơi, ông ý bị làm sao thế này? Trời ơi, hãy cứu lấy ông ấy đi.... Người ông sao lại lạnh thế này?
Cậu tôi đưa xe đến chở ông tới bệnh viện...

* * *

+ Cái gì? Ông ý ....
- Nhà em... nhà em đã mất rồi sao?
+ Không cô đừng như vậy, bình tĩnh lại đi. ông ý... đang hôn mê thôi mà...

- Em ơi, thầy có mất thật không em?
* Em cũng không biết được...

* * *

Bố đã về nhà.
Bố khóc.
Chuyện đó đã xảy ra.
Bà khóc.
Tôi khóc.

* * *
10h.
Chị tôi đi chơi với bạn về.
Tất cả mọi chuyện, chị ý không biết.
Nhà đông.
Tin này có khi còn bất ngờ đối với chị ấy hơn tôi.
Đêm đó, chẳng có ai ngủ được...
Khóc....

* * *

Lễ tang...
Cuối cùng vợ thầy cũng biết, chắc chắn.
Tôi không thể đi, vì ốm.
Tôi không thể tin chuyện gì đã xảy ra.

* * *

* Ông ơi!
Không trả lời
Mỉm cười, khuôn mặt hiền hậu, vẻ chất phác.
Ông đi chơi xa lắm.... Ông không ở nhà... ông chỉ đi chơi xa mà thôi....

* * *

7h tối.
- Chị ơi, nhanh lên, gọi V sang đây, cả con An nữa... Nhà em về rồi kìa, ông ý đang đứng khóc ở ngoài cửa kia kìa :((,...

* * *

Thế là ông đã về...
Con không thể thấy ông...
Nhưng ông sẽ nhìn thấy tất cả....
Con nhớ ông lắm.... ông ơi!

* * *

Ông tôi mất 1 năm trước vì căn bệnh nhồi máu cơ tim. Ông là em ruột của bà tôi. Ông là một người thầy giáo, một người cực kì vất vả, cả đời ông chỉ có 2 từ làm việc. Ông đảm đương trách nghiệm của 1 người em, 1 người cha, 1 người thầy giáo. Tôi yêu ông, như thể đó là ông nội tôi.
Tôi chưa bao giờ thừa nhận sự thực là ông đã mất. Ông chỉ đi một nơi nào đó mà thôi... ông đi du lịch... 1 năm? 2 năm? Tôi không biết đc... Tôi chỉ có thể gặp ông trong mơ, với cái áo sơ mi màu hồng đỏ và cái quần soóc trắng....
Ông ơi...
Ông có còn không ....

myvip_pro
Category: Vườn văn thơ | Views: 533 | Added by: lovelyclub | Rating: / |
Total comments: 1
1 linhxinhxinh  
0
cry Thầy đúng không chip :(( Nhớ thầy quá...


Only registered users can add comments.
[ Registration | Login ]